
Q&A
Hơn 10 năm “có chút Duyên” với

chúng tôi cũng luôn tự hỏi, tự trả lời, được hỏi, được trả lời về 1 số điều dưới đây.

Những câu hỏi mọi người thường hay hỏi
Trong nhiều cuộc trò chuyện với bạn bè, điều chúng tôi nhận thấy là mọi người đều tỏ ra hào hứng, quan tâm khi chủ đề “nước mắm” được đề cập. Sự “tự hào” có được bộc lộ rõ ràng, dù ít hay nhiều. Đặc biệt rất nhiều, khi ai đó có sự trải nghiệm thực tế (được ăn) với NƯỚC MẮM NGON. Sự tự hào thể hiện rất rõ, rất mạnh mẽ, khi người đó có nước mắm mà Bà hoặc Mẹ từ quê gửi cho.
Tự hào được ăn nước mắm ngon, là điều có thật.
Mặc dù nhiều lúc được hỏi, “có phải các bạn đang giữ gìn di sản của Dân tộc?”, chúng tôi chưa bao giờ nghĩ rằng mình đang làm việc đó. Vì đơn giản nghĩ rằng, mình không đủ “tư cách” để đảm nhiệm việc đó.
Tuy nhiên, với những gì bản thân nhận được từ 10 năm làm Xuân Thịnh Mậu, chúng tôi tin rằng “di sản nước mắm” cần được gìn giữ.
Chúng tôi nhận được gì từ 10 năm làm Xuân Thịnh Mậu?
✔ Một món ăn ngon tuyệt, rất giàu dinh dưỡng.
✔ Một món quà mà Tết năm nào bạn bè, người thân cũng muốn có.
✔ Một cách nghĩ, cách làm chậm rãi, nhẹ nhàng, tuân thủ tự nhiên, để có kết quả đáng tự hào.
✔ Một niềm tự hào Dân tộc, vì có “đặc sản ẩm thực” quá ngon.
Theo chúng tôi, thì nên phân biệt. Thuần túy từ ý nghĩa của Ngôn ngữ ⎻ phải chính xác.
NƯỚC MẮM: Nên được hiểu là sản phẩm của cách làm “muối cá, chăm sóc 12 tháng” mà Ông Bà chúng ta đã thực hiện. Điều này là thể hiện sự trong sáng trong tiếng Việt và sự tôn trọng điều mà Ông Bà chúng ta đã “phát minh” ra.
NƯỚC CHẤM: Nên được hiểu làm mọi chén nước gia vị, mà chúng ta dùng trong bữa ăn. Bao gồm cả NƯỚC MẮM.
Quá trình lên mên tự nhiên (muối cá 12 tháng) không bao giờ cho ra nước mắm có độ Đạm trên 35.
Để có độ đạm trên 35, chúng ta cần có sự can thiệp của các biện pháp công nghiệp.
Ngoài “giá trị thương mại” – cho phép tăng giá bán, thì việc nâng cao độ Đạm không phải là nhu cầu của MÓN ĂN (tăng phần BỔ DƯỠNG – Acid Amine)
